đam mỹ người bất tử

Ngày 18/09, một chiếc xe tải khi đến địa phận huyện Bắc Bình, tỉnh Bình Thuận bất ngờ tông hàng loạt xe máy, xe đạp. Vụ việc khiến 2 người chết tại chỗ, nhiều người đi cấp cứu. Liên quan đến vụ nam sinh đâm bạn gái rồi tự tử bất thành, ngày 14/10, Công an TP Thái Nguyên, tỉnh Thái Nguyên cho biết, đơn vị đã bàn giao vụ việc có dấu hiệu tội "Giết người" cho Cơ quan Cảnh sát điều tra Công an tỉnh Thái Nguyên thụ lý, điều tra theo thẩm quyền. Theo NHTSA, số người tử vong do tai nạn giao thông đang trên đà gia tăng kể từ khi đại dịch COVID-19 bùng phát. Trong năm 2021, số người tử vong do tai nạn giao thông tại Mỹ đã tăng 10,5% lên 42.915 người, mức cao nhất trong năm kể từ năm 2005. truyện tranh đam mỹ, sweetie đam mỹ đam mỹ, tiểu thuyết, thanh xuân vườn trường, thanh mai trúc mã, giới giải trí BẤT KỂ GIỚI TÍNH [MANHUA | FULL] QUẢ CHANH, TIA CHỚP [MANHUA] CHẤN ĐỘNG LINH HỒN. Older Posts About Ngụy Phụ Tử (1) Niên Hạ (3) Niên Thượng (11) Sủng Ngọt (11) Bất ngờ, có một bé trai tầm 3 tuổi chạy té vào người tôi. Tôi cúi người xuống đỡ đứa trẻ dậy thì ngỡ ngàng khi thấy gương mặt của nó giống tôi như đúc! Kết hôn gần 3 năm vẫn không có con, đưa vợ đi khám tôi ngã quỵ biết lý do không thể tin nổi NGƯỜI ĐÀM PHÁN. Bộ phim Truyền hình [NGƯỜI ĐÀM PHÁN] với những diễn viên nổi tiếng nhất, được bình chọn top phim hay. Dương Mịch, Phim Hoa Ngữ, Tâm Lý - Lãng Mạn, Phim Thần Tượng. Bộ phim truyền hình NGƯỜI ĐÀM PHÁN của Trung Quốc, thể loại Tổng Hợp. Vay Tiền Nhanh Ggads. Thuộc truyện Người Bất Tử Chương 51Dịch Khởi Linh***Chu Nhung thầm nói thiết bị định vị gay……à không, thiết bị phát tín hiệu của quân đội đang rung, chẳng nhẽ Nhan Hào đang ở gần đây?Nhưng Nhan Hào cớ sao ở gần đây được nhỉ, đám chú ấy không đi Nam Hải hả?Tình thế nhất thời cực kì hỗn loạn, Chu Nhung cũng nhận ra bọn chặn đường cướp bóc này chỉ là quân giải phóng giả, mắt thấy đối phương chỉ còn mấy người vùng vẫy bò dậy khỏi mặt đất, cũng đách kịp tra hỏi, lập tức quả quyết nói “Tư Tiểu Nam đừng nổ súng, tóm chặt! Nói cho anh biết phương hướng định vị!”Một tiếng ầm nặng nề vang đến, Chu Nhung giậm mạnh chân ga, chiếc SUV tơi tả thảm hại đụng bay mấy người kia.“Hướng ba giờ, quẹo phải,” Tư Nam liếc mắt nhìn gương chiếu hậu, có một tên đang giơ khẩu Shotgun, đột ngột quát to “Cúi đầu!”Hai người cùng đồng thời cúi đầu gập người xuống, cửa kính sau xe lập tức nổ ầm ầm, hỗn hợp bi thép với mảnh thủy tinh đều bị quét may là bọn họ phản ứng cực nhanh, chứ nếu vùng sau gáy bị trúng đạn, đầu của bọn họ coi như đi tong. Tuy nhiên, Chu Nhung vẫn kêu “Ái” một tiếng, sau tai bị mảnh thủy tinh rạch trúng tạo thành một vết cắt, máu tươi chảy thành một hàng máu đó chiếu vào trong mắt Tư Nam, mi tâm hắn nhíu chặt, nhấc khẩu tiểu liên, thiết lập kiểu bắn Single-Shot, không thèm ngoảnh đầu, cũng chẳng cần kính ngắm, trở tay bóp mạnh cò súng bắn về phía sau──Viên đạn bay đạn xuyên qua lớp thủy tinh nổ tung ở sau xe, xoẹt thành một đường thẳng trong làn khói thuốc súng nồng nặc, vút qua cự li mấy chục mét, lúc này thời gian trôi chậm chạp đến mức dường như đã dừng tiếp theo, nó xuất hiện tại trước trán tên binh sĩ” nổ súng kia, đâm thủng trán gã, bụp!Bộ óc trắng đỏ đan xen nổ tung, phọt ra, thi thể tên binh sĩ’ loạng choạng, sau đó ngã vật xuống.“………………” Chu Nhung khen ngợi nói “Tài bắn súng không tệ! Sau này so bắn tỉa quyết định ai rửa bát nhé!”Tư Nam mờ mịt nói “Cái gì, phải rửa bát?”Chiếc ô tô chạy rầm rầm nảy lên, nghiền ép hàng rào đường quốc lộ, phi qua bụi cây mọc dại ven đường. Mấy tên ở sau đuôi xe không dám đuổi tiếp, sợ đầu mình nở hoa vì bị bắn tỉa từ xa, lục tục tỏa ra bốn phía chạy trốn, nháy mắt không còn tăm hơi.“Đi đến hướng mười một giờ, đằng kia có người!”Chu Nhung đánh tay lái, lốp xe đè qua bụi cỏ dại, khoảng chừng chỉ còn cách ba bốn trăm mét, đột nhiên thoáng nhìn thấy có một đám người đang tụm lại ở phía xa, ồn ào không biết đang khuyên can chuyện gì, mà hai người ở trong nhất rõ ràng đang choảng lông mày Chu Nhung nảy lên kịch liệt “Nhan Hào?!”Nhan Hào chửi to cái gì đó, đứng dậy hung hăng tung một đấm, làm tên đàn ông kia té lăn xuống đất. Mấy người chung quanh lập tức xông đến can ngăn, nhưng lúc này hiển nhiên có hơi thiên vị, hầu như đều kéo Nhan Hào, vì thế đối phương ôm mũi bò dậy, xông đến giơ chân đá mấy cú vào bụng Nhan ràng đám này đang tụ tập bắt nạt Nhan Hào!“Đờ cờ mờ!” Chu Nhung hung hãn chửi to, phanh xe nhảy xuống, sải bước đàn ông kia còn chưa phản ứng kịp, Chu Nhung đã xông thẳng vào đám người, tóm lấy gã, dùng một chiêu ném vai Seoi nage 1 đầy tiêu chuẩn, quật gã ta bay ra ngoài!“Làm cái lồng gì đó?”“Cái đệt, dừng tay!”Mấy người kia cùng chửi to, kéo Chu Nhung ra, có điều còn chưa kịp đến gần, đã bị Chu Nhung nhanh như chảo chớp đánh cho phải lăn về, sau đó y tóm thằng cầm đầu vừa nãy đá Nhan Hào, kìm chặt cánh tay đối phương, tóm sau gáy gã, thuận thế dúi đầu gã đâm sầm vào thân cây!Nhan Hào thừa cơ vùng khỏi đám người đang can mình “Đội trưởng!”“À từ từ!” Chu Nhung đách thèm nhìn cậu ta, dúi đầu gã ta, cứ mỗi cú đập là chửi một câu “Cho mày đánh người của ông này!”“Cho mày lấy nhiều nạt ít này!”Mấy tiếng ầm ầm vang lên, Chu Nhung tóm tóc gã, hỏi “Mày phục hay chưa?”Gã kia đầu tiên bị Nhan Hào đánh cho mặt mũi bầm dập, sau lại bị Chu Nhung đập cho đầu vỡ máu chảy, nhất thời chửi to “Tao đệt tổ tông nhà mày! Các anh em xông lên! Làm chúng nó……….”Gã còn chưa kịp phun xong lời hung ác, đột nhiên chỉ nghe thấy một tiếng── Pằng!Có tiếng súng nổ, tất cả mọi người đều dừng thấy Tư Nam cầm khẩu tiểu liên đi xuống xe, khẽ gật đầu coi như chào hỏi Nhan Hào, kế đó híp híp mắt nhìn mọi người chung quanh. Song song với lúc mũi chân hắn giậm xuống đất, một tên trong đám kia lén luồn tay ra túi sau quần, tuy nhiên vừa mới mò lấy khẩu súng lục, một tiếng pằng nữa lại vang đến!Khả năng bắn tỉa của Tư Nam vô cùng tinh chuẩn, khẩu súng lục chưa kịp vung lên của gã kia đã ngay lập tức bay ra phía này trên khu đất đều im lặng vô cùng.“Thằng nào muốn chết.” Tư Nam nhẹ nhàng nói, “Đứng ra.”Mọi người tao nhìn mày, mày nhìn tao, đều mang vẻ mặt phẫn uất, song đều không dám hành Cuối cùng, một tiếng đập nặng nề vang lên, Chu Nhung lại tóm tóc gã kia, bắt cái mặt rướm máu của gã ngẩng lên“Tao đập mày có phục không?”Gã ta môi run run, thở dốc nói “Phục…….phục rồi…….”Nhan Hào phun ra một ngụm nước miếng lẫn bọt máu, cuối cùng dối trá khoan thai chậm rì rì can ngăn “Đội trưởng, đừng đánh, người mình cả, hiểu lầm, hiểu lầm thôi.”“Phục thì tốt.” Chu Nhung hài lòng nói, thả tay mặc cho gã ngã xuống đất, phủi phủi cổ tay áo hỏi Nhan Hào “Sao chú ở đây thế? Vừa nãy là chú bắn tỉa à? Ai là người mình với cái đám này?”Ba vấn đề này của Chu Nhung, câu này khó nhằn hơn câu kia, Nhan Hào phì ra một hơi, tỏ ý y đợi một tẹo, sau đó đi đến trước mặt gã kia, mặc kệ đối phương đang giãy dụa, vẫn đỡ gã dậy.“Anh Vạn.” Nhan Hào lạnh lùng nói, “Chuyện vừa rồi xảy ra quá bất ngờ, không kịp giới thiệu với anh, anh ý là trung đội trưởng thất lạc của bọn tôi.”Tay họ Vạn kia tựa vào thân cây không ngừng thở hổn hển, giương đôi mắt mờ đục đầy máu tươi, tràn ngập tức giận quan sát Chu Hào tỉnh rụi xê dịch nửa bước, ngăn cản tầm mắt oán hận đang nhìn chằm chằm vào Chu Nhung“Tôi đã nói tôi quen bọn họ, không thể trơ mắt nhìn hai người bị kẻ khác cầm súng chỉ vào đầu được, vì thế mới đoạt súng của anh, bắn tỉa đám cướp kia── Thực ra vẫn hành động theo đúng kế hoạch “Bọ ngựa bắt ve sầu, chim sẻ chờ phía sau” mà anh lập; nhưng dựa theo những gì anh nói, đội trưởng và đồng đội của tôi đều sẽ gặp nguy hiểm đến tính mạng, cho nên tôi không thể không ra tay trước, vô cùng xin lỗi.”Khả năng giải thích của Nhan Hào vẫn khá rõ ràng mạch lạc, mối ngờ vực trong lòng Chu Nhung dần được thả lỏng.──Nhan Hào chắc chắn có nguyên nhân gì đó, không thể không phối hợp hành động với đám người này. Nhưng sau khi chú ấy biết đối tượng bị cướp là Chu Nhung và Tư Nam, liền giành nổ súng bắn chết bốn tên ăn cướp kia trước, khiến kế hoạch của đám người có lối hành động theo kiểu mafia này 2suýt nữa đã hỏng, cho nên mới bị đánh.“Sau khi trở về tôi sẽ tự đến giải thích với tiểu thư Trần. Đạo bất đồng bất tương vi mưu 3, bây giờ chúng tôi đã hội họp được với đội trưởng, có thể lập tức cùng ba đồng đội khác xuất phát đến Nam Hải.” Nhan Hào đứng trước mặt, từ trên cao nhìn xuống gã ta, khoanh cánh tay, nói thản nhiên “Khoảng thời gian này đã quấy rầy nhiều, vô cùng cảm tạ, sau này có duyên sẽ báo đáp.”Trên khu đất trống chỉ nghe thấy tiếng hít thở ngắn ngủi mà nặng nề của mọi Nhung, Tư Nam với Nhan Hào đều không lên tiếng, rất lâu sau, chỉ thấy gã đàn ông họ Vạn kia “hừ” một tiếng cười lạnh, cực kỳ châm chọc“Không dám, không dám. Cậu là người chị Trần đặc biệt coi trọng, mấy anh em chúng tôi sao so sánh được với đám bộ đội đặc chủng mấy người chứ……Cậu tự về mà giải thích đi.”Gã ta giãy dụa bò dậy, cũng thật kiên cường, không để cho bất cứ kẻ nào đỡ mình, loạng choạng bước đến chỗ đám tay chân “Đi! Kết thúc hành động, quay về căn cứ!”Đám người kia lái một chiếc xe tải tới, là một chiếc bán tải mui trần, giấu trong một chỗ bí mật sau rừng cây nhỏ. Sau cuộc đánh này, Nhan Hào coi như đã hoàn toàn xé toạc mặt với đám họ, tự nhiên cũng không thể theo chân quay về xe bọn họ được, nên cùng Chu Nhung Tư Nam trèo lên chiếc SUV rách nát mắt Nhan Hào đỏ bừng, chủ động tiến đến ôm Chu Nhung một cái, sau đó lại ôm Tư Nam.“Đồng chí Nhan Hào, chú nhiệt tình thế này khiến Nhung ca được thương mà hãi á……” Chu Nhung sờ cằm, có chút đăm chiêu nói “Dạng chú y như cái kiểu thành phần phản nghịch hai lòng, đách gọi Nhung ca bao giờ, mở miệng ngậm miệng đều kêu đội trưởng, mà nay tự dưng chủ động ôm anh lần đầu. Chẳng nhẽ chú rốt cuộc đã nhận ra giá trị hâm mộ của Nhung ca rồi sao……..”Nhan Hào gục đầu trên bả vai Tư Nam, nức nở nói “Thật tốt quá, hai người vẫn còn sống,” Sau đó cậu ta đột nhiên ngửi thấy mùi gì đó, cả người cứng đờ.“……….Hai người…………..” Nhan Hào nhìn thẳng vào Tư Nam, người sau dùng ánh mắt vô tội nhìn lại.“Hai người chằng nhẽ…….đã…………..”Chu Nhung sờ sờ mũi, khụ một tiếng “Không khác so với những gì chú thấy.”Sau khi Alpha và Omega đánh dấu lẫn nhau, trong pheromone sẽ có sự pha trộn của mùi hương đối phương. Tuy rằng thuốc ức chế của Tư Nam còn chưa mất hết tác dụng, thế nhưng nếu đến gần, thực sự có thể ngửi được thứ mùi thuộc về Chu Nhung đọng lại ở quanh tuyến thể đằng sau cổ Hào ngỡ ngàng mất một lúc, vành mắt càng đỏ hơn, run rẩy giơ tay che mặt Nhung bất đắc dĩ lắc đầu với Tư Nam “Chắc chắn chú ấy đang nghĩ Sao cái thằng cha Chu này vẫn còn sống trên đời thế nhỉ?”Tư Nam “…………….”“Được rồi, anh biết có lỗi với chú rồi.” Chu Nhung mạnh mẽ ôm bả vai Nhan Hào “Đừng dỗi nữa, lên xe thôi!”Nhan Hào bị đả kích vô cùng lớn, cậu ta từ chối không ngồi ghế phó lái, kiên trì đòi ngồi một mình ở ghế Nhung bó tay, chỉ đành để Tư Nam lái xe, còn mình cũng chen vào ghế sau ngồi cùng, y vỗ bả vai Nhan Hào thành khẩn nói “Chân trời nào chằng có cỏ thơm, cần gì phải đơn phương với một nhành hoa thế? Anh thực ra cũng không ngờ đâu, lúc đó bọn anh bị nhốt trong núi sâu rừng già, tuyết phủ kín đường suốt nửa tháng trời, không phải cố ý không cho chú cơ hội cạnh tranh công bằng……….”Tư Nam vừa lái xe theo sát chiếc xe bán tải, vừa thoáng nhìn Nhan Hào từ gương chiếu hậu, hình như muốn an ủi cậu ta. Có điều, an ủi người là một kĩ năng sống cần có tình thương, Tư Nam nghĩ tới nghĩ lui, một lúc sau mới phun một câu“Ờm. Tại tôi dụ dỗ ảnh đó.”Chu Nhung “……………”Nhan Hào “………………………”Nhan Hào mém nữa không khóc thành tiếng.***Chu Nhung tốn công phí sức mới khuyên Nhan Hào thôi đòi nhảy khỏi xe, Tư Nam quan tâm ngậm miệng không nói nữa. Chiếc SUV thông gió từ bốn phía băng qua sườn núi, vang lên tiếng ầm ầm, theo sau xe bán tải tiến về căn cứ người sống ở xa xa.“Cái tối đội trưởng nhảy máy bay, em vốn cũng muốn nhảy theo, nhưng Xuân Thảo liều mạng kéo em lại……” Nhan Hào nuốt nước miếng, vành mắt xinh đẹp tiếp tục đỏ Nhung lòng thầm nói đúng là con gái ngoan của ba ba, sau đó hư tình giả ý an ủi vài câu, hỏi “Sao các chú chưa đến Nam Hải thế? Kháng thể vẫn còn chứ?”“Còn. Bọn em dù chết đến người cuối cùng cũng sẽ bảo vệ kháng thể và tài liệu đến cùng.” Nhan Hào chỉ vào cái xe tải đằng trước “Chị họ Trần với đám người kia chỉ cho rằng bọn em bị thất lạc với bộ đội, không biết thứ bọn em mang, cho nên đợi đến khi vào căn cứ thì đừng có nhắc đến.”Chu Nhung nghi ngờ hỏi “Chị họ Trần là ai?”“Chị ta là Trần Nhã Tịnh, một Omega nữ, thủ lĩnh của căn cứ.” Nhan Hào nói “Cái tối hôm máy bay trực thăng rơi xuống biển, bọn em được đội tuần tra dân sự trên bờ biển cứu vớt, sau đó bị đưa đến căn cứ của chị ta……”Trong cái đêm rời khỏi Trường Sa, máy bay trực thăng chạy thẳng đến Quảng Đông, bay tới vùng duyên hải, gặp phải thời tiết gió bão hiếm thấy, không thể tìm được chút dấu vết nào của căn cứ Nam Hải, chỉ đành vội vã bay trở về cảng hạ cánh mà, dưới điều kiện thời tiết ác liệt cùng tầm nhìn có hạn, hai chiếc trực thăng lần lượt rơi xuống cái rủi cũng có cái may, bọn họ rơi xuống vùng ven bờ, vừa vặn đang có một đội tuần tra dân sự ở trên bến cảng, lập tức đưa thuyền cứu nạn đến đón cứu hộ người sống; đội tuần tra này chịu sự quản lý của căn cứ người sống lớn nhất trong vùng, sau khi đám Nhan Hào được cứu, bèn được dẫn đi gặp thủ lĩnh căn cứ, tức là vị Omega nữ có tên Trần Nhã Tịnh kia.“Chị ta cực kì kì lạ,” Nhan Hào nhíu mày Nhung cảnh giác hỏi “Kì quái ở đâu?”“Khuôn mặt biến dạng, tàn tật, không thể đứng thẳng. Căn cứ này vốn là quân khu G dưới quyền của Sở nghiên cứu, chị ta là vợ của phó sở trưởng, sau khi virus bùng phát, cả chồng chị ta cũng nằm trong đám người chết, chị ta dẫn theo một đám cán bộ trong Sở nghiên cứu tiếp nhận hơn mười nghìn quần chúng quanh đây, thoạt nhìn người trong Sở nghiên cứu đều nghe lời chị ta răm rắp……không, chị ta cực kì gầy yếu, khác hẳn với loại hình giống Tư Nam.”Trong thời tận thế chỉ có luật rừng này, một người phụ nữ Omega tay trói gà không chặt vậy mà có thể đàn áp đám sói, trở thành thủ lĩnh trên nghìn người, đám Nhan Hào Xuân Thảo tự nhiên thấy vô cùng hiếu nhiên, Trần Nhã Tịnh cũng cực kì tò mò với đoàn người Hào nói với chị ta đội mình bị mất liên lạc với bộ đội, đội trưởng cũng đi mất, bây giờ muốn dẫn đám người sống đến căn cứ Nam Hảo; còn về kháng thể và tài liệu đột phá về virus thì Nhan Hào không hé nửa lời, Trần Nhã Tịnh cũng không hề nghi nhiên, về phương pháp xử lý trong trận thảm họa này, chị thủ lĩnh đến từ nhân dân cũng có bất đồng không nhỏ với mấy người bộ đội đặc Hào hy vọng chị ta có thể cử người giúp đỡ, tìm kiếm thuyền bè trên vùng duyên hải, cho bọn họ ra biển tìm kiếm căn cứ tổng bộ. Song, Trần Nhã Tịnh lại tỏ ý, chị ta có từng cử người, dùng cái giá khó tưởng nổi để sửa chữa trạm thông tin liên lạc địa phương, có điều đến nay vẫn không nhận được bất cứ tín hiệu nào từ phía chính phủ; cho dù căn cứ trong miệng Nhan Hào có tồn tại đi chăng nữa, thì chính phủ cũng đã vứt bỏ nhân dân từ lâu ta có đánh giá cực kì cao với tiểu đội bộ đội đặc chủng, khẩn thiết hy vọng bọn họ ở lại, cũng tỏ ý nhất định sẽ dùng hết khả năng, dẫn dắt tất cả người sống sót chiến thắng thảm họa.“Quá ngây thơ.” Chu Nhung nhíu mày nói, “Trận thảm họa này diễn ra trên toàn cầu, nhất định phải dựa vào nhà nước hoặc thậm chí là cả loài người cùng chung tay góp sức, chị ta tưởng chị ta là thánh mẫu Maria à?”“Chỗ quái dị chính là ở đây.” Nhan Hào nói, “Không chỉ chị ta có niềm tin ngây thơ đến ngu xuẩn, đám tay chân Alpha quản lý căn cứ dưới trướng chị ta cũng thế; cái lòng tin cùng chung chí hướng này, hình như chính là hòn đá cho chị ta đứng vững vị trí lãnh đạo trong căn cứ.”“Không phải đám giáo phái chứ?” Chu Nhung hỏi.“Trước mắt không phát hiện ra dấu hiệu chuyện này.”Chu Nhung nặng nề gật gật tải lắc lư đi qua sườn núi, bụi đất cuốn lên trước mui xe, khu căn cứ rộng lớn dần dần hiện rào thép gai cuốn đầy dây điện cao thế cao ngất dưới vòm trời, bảo vệ chốn cư ngụ cho con người trong thời buổi tận thế. Đàn zombie tốp năm tốp ba, ngơ ngác lắc lư, tụ tập gào thét bên ngoài bức tường rào.“Chú cứ khăng khăng đòi đi Nam Hải, chị ta có dùng thủ đoạn sức mạnh cứng rắn ngăn chú không?” Chu Nhung hỏi tiếp.“Cái này thì không,” Nhan Hào hơi hơi cười khổ “Chỗ khó giải quyết cũng ở đây luôn.”Trần Nhã Tịnh không chỉ không bó buộc tự do hoạt động cho tiểu đội bộ đội đặc chủng, trái lại còn cho ăn cho uống, chân thành tiếp đãi, bố trí chỗ ăn ngủ cho gần bảy mươi người sống mà nhóm bộ đội mang theo. Bình thường, đám Nhan Hào hay đi dạo quanh căn cứ thám thính, chị ta cũng làm như không thấy, không hề ngăn cản, thái độ hoàn toàn có thể xưng bằng từ thẳng thắn vô tư.──Ngoại trừ không quá phối hợp chuyện tìm thuyền bè rời bến cảng, tất cả hành vi của chị ta đều không thể bắt bẻ, Nhan Hào thực sự đã nghĩ chị ta là người thủ lĩnh nhân dân hoàn mặt rất ngại vì ăn không uống không, mặt khác cũng hy vọng có thể gặp được Chu Nhung khi xuôi xuống phía Nam; Nhan Hào liền chủ động yêu cầu muốn gia nhập đội cảnh vệ với Trần Nhã Tịnh, ngày ngày giúp đỡ bọn họ, quét sạch đám zombie và cứu giúp nhân dân ở vùng Nhã Tịnh sảng khoái đồng ý, không có bất cứ dị nghị hay do dự chỉ vậy, chị ta còn gọi thêm mấy người đội trưởng cảnh vệ dưới quyền mình, gồm cả người tên Vạn Bưu kia, yêu cầu bọn họ phải đối xử lễ độ với Nhan Hào, đặc biệt phải chú ý học tập nhóm bộ đội đặc chủng.“Ồ, thế á?” Chu Nhung hình như thấy vô cùng thú vị, mỉm cười nói “Xem ra cái cô tiểu thư Trần này thực sự khá coi trọng chú đấy, mà vì sao thằng họ Vạn kia ghét chú kinh thế?”Nhan Hào lạnh lùng nói “Em không biết, đội trưởng, tốt nhất anh tự đi mà hỏi gã ……đừng có nhìn em như vậy! Em không biết gì hết, cũng không muốn biết!”Mấy tay cảnh vệ xông ra khỏi phòng trực ban của căn cứ, bắn chết toàn bộ đàn zombie ở ngoài hàng rào thép gai, sau đó cùng chung sức kéo cửa tải ầm ầm tiến vào, chiếc SUV cũng đi theo trong tiếng ồn ào với bụi đất bay tứ tung, tiếng cười như điên dại không nhịn được của Chu Nhung vọng Bưu nhảy xuống khỏi xe, không thèm liếc bọn Nhan Hào lấy một lần, dẫn đám tay chân của mình lập tức đi vào tòa văn phòng ở phía trước. Nhan Hào ra hiệu bảo Tư Nam đừng để ý, trực tiếp lách qua tòa văn phòng đi ra phía sau, tại đó có một loạt khu tập thể kí túc xá đứng sừng sững cách hơn một trăm mét sau khu vực quản chỗ ở của mấy người bộ đội đặc chủng nằm cách xa khu kí túc, gần với khu quản lý, là một tòa nhà biệt ra người phụ nữ Trần Nhã Tịnh kia thực sự tiếp đón chu đáo bọn họ, cái nhà này nằm một mình, tường trắng ngói xanh, nghĩ bằng ngón chân cũng biết là đãi ngộ đặc biệt. Tư Nam đậu xe trước cửa nhà, Chu Nhung cầm cái loa vỗ bộp bộp, vênh váo tự đắc quát “Lăn hết ra đây cho ông! Ra mà xem ai đến này!”“Ba──ba──!”Xuân Thảo nước mắt như mưa, té lộn nhào, vọt ra như lắp tên lửa, nhiệt tình ôm chầm lấy Chu Nhung, được ông ba hờ ôm nhấc bổng cả người xoay một vòng 360 độ.“Tường Tử với Đại Đinh đâu rồi?”“Đi làm nhiệm vụ rồi, đợi lát nữa sẽ về……A! Tư Tiểu Nam!”Xuân Thảo khóc thét, xông đến ôm chặt Tư Nam, mém nữa làm Tư Nam mới vừa xuống xe đập eo vào bàn lái.“Tớ cứ nghĩ cậu chết rồi cơ! Tư Tiểu Nam!” Xuân Thảo lệ nóng dâng trào, nghẹn ngào hỏi “Hai người làm chuyện người nhớn rồi sao? Cậu rốt cuộc cũng thành mẹ mới của tớ rồi hả? Hai người đợi một tháng mới hội họp, có phải định sinh em trai em gái cho tớ luôn rồi không?”Chút cảm động không dễ gì có được của Tư Nam nháy mắt biến mất tăm.“Chu Nhung,” Hắn mặt không biểu cảm nói, “Mời dẫn trung úy Dương Xuân Thảo đi cái.”Tiếng kêu la gào hét vang lên trong tòa nhà, nom vô cùng náo nhiệt. Chu Nhung đút hai tay vào túi quần, mỉm cười nhìn đội viên của mình, đột nhiên nghe thấy sau lưng vang đến tiếng ho khụ lễ phép mà rất nghiêm nghị quay đầu, chỉ thấy Vạn Bưu đẩy xe lăn, dừng ở trước trên xe lăn là một người phụ nữ gầy yếu, ngũ quan tú lệ, má trái lại có một vết sẹo đỏ sẫm làm khuôn mặt biến dạng. Cô ta buộc gọn tóc, mặc áo lông màu xám nhạt, hai chân được một tấm thảm phủ lên; lúc nhìn đối diện với Chu Nhung, cô ta khiêm tốn gật đầu, sau đó liếc nhìn toàn bộ mọi người trong mắt sắc bén của Chu Nhung híp phát hiện khi ánh mắt người phụ nữ này lướt qua Nhan Hào và Xuân Thảo đều cực kì thần tốc, không hề dị thường. Nhưng khi chạm đến Tư Nam rõ ràng khựng lại, giống như đang khó xác định, nét mặt có chút thay đổi.──Có điều, đó chỉ là chuyện xảy ra trong nửa giây, nhanh đến nỗi giống như ảo ảnh.“Anh là đội trưởng Chu phải không.” Người phụ nữ vụt đổi sắc mặt, trịnh trọng vươn tay “Tôi là Trần Nhã Tịnh, ngưỡng mộ đã lâu, vô cùng vinh hạnh khi được gặp anh.” Chiều 10/6, người nhà đã đưa thi thể của 3 nạn nhân gồm ông nội và 2 cháu gái trong vụ hỏa hoạn xảy ra tại phường Lộc Thọ TP Nha Trang đi hỏa không thành tiếng, mẹ của 2 cháu vẫn chưa thể chấp nhận hiện thực các con của mình đã mãi mãi ra đi cùng ông thân lo hậu sự cho 3 nạn nhân trong vụ hỏa hoạn Ảnh Phú Khánh.Theo gia đình nạn nhân, ông 67 tuổi từ Thái Bình vào Nha Trang thuê căn nhà 3 tầng tại một con hẻm trên đường Nguyễn Thiện Thuật phường Lộc Thọ để ở và mua bán tạp nghỉ hè, 2 cháu 6 tuổi, 9 tuổi đi cùng bố mẹ từ Thái Bình vào thăm ông. Sau thời gian ở tại đây, cha mẹ của 2 bé trở về quê, để các cháu ở lại chơi với nhà gần như bị thiêu rụi, hư hỏng toàn bộ Ảnh Phú Khánh.Khoảng 0h20 sáng 10/6, lửa bùng phát tại căn nhà nơi 3 ông cháu đang ở. Căn nhà nằm sâu trong khu vực hẻm nhỏ nên công tác chữa cháy gặp nhiều khó tiếp cận hiện trường, lực lượng cứu hộ bắt thang lên cứu được 6 người, 2 người khác tự thoát thân."Thấy cháy, người dân liền hô hoán, dùng bình chữa cháy dập lửa song bất thành. Phần căn nhà bị khóa phía trong, lửa lại bùng phát mạnh nên người dân không thể tiếp cận", một nhân chứng tên An kể an khám nghiệm hiện trường vụ cháy Ảnh Phú Khánh.Còn theo ông Hoàng Văn Hải 46 tuổi, bảo vệ dân phố, sau khi cứu được một số người và biết trong nhà còn người chưa thoát ra, bà con la hét, tìm đủ cách để cứu các nạn nhân nhưng "lực bất tòng tâm"."Ngọn lửa đỏ rực, chắn ngay cửa chính. Chúng tôi muốn cứu người nhưng không biết làm cách nào. Mọi thứ diễn ra quá nhanh và cảnh tượng lúc đó vô cùng hỗn loạn", ông Hải nhớ 4h cùng ngày 10/6, đám cháy cơ bản được dập tắt, lực lượng chức năng tìm kiếm, phát hiện 3 ông cháu tử vong trong nhân vụ hỏa hoạn đang được cơ quan chức năng điều tra. Hình tượng công trong Người bất tử thuộc loại dễ gây cảm tình. Dĩ nhiên anh đẹp trai lai láng, 8 múi chân dài eo thon, nhưng không giống với hình ảnh quân nhân âm trầm, phổ biến trong đam mỹ, Chu Nhung cà lơ phất phơ, lưu manh côn đồ, dạy ra một lũ đàn em y hệt như mình. Tôi tìm thấy ở anh những điểm tôi đã say mê ở Lại Kiệt – luôn là cột trụ tinh thần cho các thành viên của đội, hào sảng, dũng mãnh. Dù bất kỳ hoàn cảnh nào, Chu Nhung cũng không rời bỏ đàn em. Nếu anh hứa sẽ quay lại thì dù phải rẽ biển zombie, anh cũng sẽ mở đường máu quay lại. Nhưng có lẽ đây là truyện chủ thụ, đề cao thụ hơn công nên thời điểm công xuất hiện để cứu thụ luôn hơi trễ so với thụ tự cứu trong truyện là một đứa bé đáng thương, từ năm 6 tuổi đã bị mẹ biến thành vật thí nghiệm, tiêm vào người đủ loại thuốc, dần trở nên miễn dịch với mọi virus. Chính vì thế, cậu bé bị bắt vào căn cứ huấn luyện tàn khốc. Điện giật, đánh đập tàn nhẫn… tôi đồng tình với tác giả khi đặt tên truyện. Bị hành như thế mà không chết thì đúng là người bất tử. Vì tuổi thơ quá dữ dội mà thụ sẽ biến thành cỗ máy sát nhân khi bị dồn vào đường cùng. Tôi thực sự khâm phục Tư Nam khi bị đối xử mất nhân tính vậy mà vẫn giữ được phần lương thiện vẹn nguyên trong sáng. Tư Nam luôn tỏ ra lãnh đạm nhưng hành động của cậu chứng minh trái tim nhân hậu của cậu hùng hồn hơn bất cứ lời nói nào. Khi phải bỏ lại những người đã bị lây nhiễm, Chu Nhung yêu cầu họ tự giác đứng ra khỏi hàng. Người đàn ông đầu tiên dũng cảm nhận mình đã mắc virus được anh tặng cho viên đạn cuối cùng mà anh định dùng để tự sát trong trường hợp xấu nhất. Rồi đến một cô gái, nhưng đạn đã hết rồi.“Tư Nam bình tĩnh đứng đối diện cô gái đó, thấp giọng hỏi “Các anh ấy không còn đạn nữa, anh giúp em nhé? Anh cam đoan sẽ rất nhanh.”“Sẽ không có bất kì đau đớn nào đâu,” Tư Nam mặt bao người, hắn vươn tay lau sạch lớp tro bụi trên mặt cô gái, cố gắng xóa đi hàng nước mắt làm nhòe lớp mascara, sau đó chải kĩ càng mái tóc cho cô. Hắn bẻ lại cổ áo, vỗ sạch bụi đất dính trên cái váy màu hồng cánh sen, tựa như một quý ông điềm đạm phục vụ nàng công chúa cao quý của thân cô gái run rẩy, tiếng thút thít bị đè nén làm cô nói không nên lời. Tư Nam giơ hai tay ôm cô vào lòng, hỏi “Em tên là gì?”Cô gái nuốt hàng nước mắt chua xót, khẽ mỉm cười, cố gắng “vâng” một giây sau phần gáy của cô đột ngột vang lên một tiếng ── crắc! Thậm chí chẳng phun ra chút nước bẩn nào, thân hình lập tức mềm Nam đỡ cơ thể đã không còn sức sống của cô, chậm rãi đặt trên nền đất, động tác nhẹ nhàng như thể cô ấy chỉ đang chìm sâu vào giấc ngủ vĩnh hằng.”Tôi đã không biết tàn nhẫn lại có thể dịu dàng đến thế. Miêu Miêu quả thực may có điểm cần trừ ở đây thì đó là tác giả cho thụ quá mạnh khiến công có phần bị lu nhân vật phụ trong truyện khá ổn. Nhan Hào – bông hoa của đội, đẹp trai không góc chết, ban đầu bị Tư Nam nghi ngờ là chơi gay với Chu Nhung, tài năng có thừa nhưng vẫn thất tình như thường. Xuân Thảo – cô gái mạnh mẽ, thông minh không thua bất kỳ Alpha nam nào. Đại Đinh ôm mối tình với Tiểu Kim Hoa nhi, cứ tưởng là cô em xóm núi ngây thơ mong manh, hoá ra lại là chị đại cấp bậc cực cao trong căn cứ… Và Ninh Du. Tôi vô cùng thích nhân vật này. Ông ta xuất hiện không được hay ho cho lắm. Ông là nhà khoa học nắm trong tay việc sản xuất kháng thể nên cực kỳ quan trọng, dù tất cả chết hết vẫn phải bảo vệ Ninh Du chạy thoát an toàn. Để bắt được Tư Nam, ông ta không ngại dùng thủ đoạn lừa gạt. Bắt được rồi, không ngại rút phát 800cc máu đem thí nghiệm, cũng sẵn sàng dùng người sống làm vật thí nghiệm. Nhưng càng xem càng thấy Ninh Du là một nhà khoa học đầy lý trí và hoàn toàn chỉ tập trung vào mục tiêu cứu loài người. Để làm được việc đó, ông đè nén bi thương, dùng người sống làm thí nghiệm, thậm chí chấp nhận chết để bảo vệ kháng thể. Từ thời điểm Ninh Du nghĩ chỉ cần Tư Nam và Chu Nhung sống sót, mình chết cũng chả sao, ai tìm ra kháng thể cũng được, tôi đã tha thứ cú lừa gạt mà ông ta dành cho Tư Nam. Một người đến mạng mình còn không thiết thì dăm thủ đoạn có ý nghĩa gì đâu. Sau khi thành công chế tạo vaccine, ông tự sát vì đã hoàn thành sứ mệnh. Trước khi chết, ông vẫn tính toán cho đội của Chu Nhung, dành tặng cho họ món quà cuối phong truyện này cũng khác với Hoài Thượng bình thường, xen lẫn các đoạn gay cấn cao trào là những màn đấu khẩu khiến không khí bớt nghẹt thở, cũng như tạo hình ảnh khung cho đội Chu Nhung. Review - Thật ra thì không còn nhớ gì để review, vì đọc truyện năm từ năm ngoái lận. Truyện này nằm vị trí thứ hai trong Danh sách đề cử 2017 trên tieuba, nên cứ an tâm đọc nhé. Nói về điểm đặc sắc Bối cảnh tận thế kết hợp OAB nhưng có sự mới mẻ. Tính cách nvc mạnh mẽ, cuốn hút. Phải nói là tác giả đã rất thành công trong việc miêu tả nhân vật này lạnh lùng, mạnh mẽ, quyết đoán, cô độc nhưng vẫn có nét rất đỗi dịu dàng. Diễn tả quá trình phiêu lưu mạo hiểm rất kịch tính, hấp dẫn. Cách miêu tả dàn nhân vật phụ tuy không quá xuất sắc, nhưng tạm ổn. Tình tiết OK, không có quá nhiều buff hay lỗ hổng. Tính cách nv công ấm áp; tuy so với thụ có vẻ ít nổi bật, nhưng lại trái ngược với quá khứ và những con người thụ đã tiếp xúc; khiến cho sự yêu thích mù quáng của nvc với công không có vẻ khiêng cưỡng. Sự lưu manh, sự tốt bụng của anh là thứ, tuy không phải tốt nhất, nhưng là thứ nvc cần. Tình cảm đồng đội, anh em trong truyện rất ấm áp, rất cảm động. Đây cũng một điểm thành công khác của truyện. . Nói đến điều không thích ở truyện này Có rất nhiều điểm nhỏ không thích ví dụ như tính cách công không nổi bật bằng nvc. Không khí giữa nvc và công còn thiếu một chút bốc lửa, kịch tính. Phản diện siêu mạnh, siêu mưu mô thế mà dàn nv chính diện trong tiểu đội vẫn giải cứu con tin thành công bằng vài lý do khá ngớ ngẩn; Dựa theo cốt truyện phát triển, thì về sau những tình tiết phiêu lưu ở đầu truyện trở nên khá dư thừa nhưng những chi tiết rất dễ dàng lướt qua. Cái lỗ hổng to nhất trong truyện là Kết truyện lại là kết truyện. Gã phản diện đã thành công thu hồi vac xin bán thành phẩm, thế nhưng não gã đột nhiên bị rút, yêu cầu với phe chính diện trao đổi vac xin với nvc. Sau một hồi đặt bẫy lại bị bẫy người, truy đuổi đánh đấm, phe chính diện thành công thu hồi vacxin giết chết phản diện. Cái thứ vô lý ở đây đấy là, gã phản diện là người nước ngoài, chạy qua TQ là để bắt lại Tư Nam đang bỏ trốn với vacxin. Giờ gã có được vacxin rồi, vậy sao không rút về nước, sau đó bắt đầu tiền hành nghiên cứu sản xuất vacxin rồi dùng số lượng lớn vacxin để đổi lấy Tư Nam. Thế nhưng không, gã chọn đối mặt trao đổi trên địa bàn TQ, địa bàn của đối phương. Trong khi đối phương là một tiểu đội, phía sau còn có một đội quân. Còn bên gã là 2, 3 người dị năng cấp cao. Cho dù gã là một tên biến thái, bị ám ảnh về Tư Nam và có vấn đề nghiêm trọng trên mặt tính cách. Nhưng gã không ngu, càng không bị hỏng não. Hành động trao đổi trên đất khách như vậy rất là thiếu não. Tổng quan *** [reviewĐM] BẤT TỬ GIẢ – HOÀI THƯỜNG – VŨ QUÁ TÍCH NIÊN - BẤT TỬ GIẢ Tác giả Hoài Thượng Editor Vũ Qúa Tích Niên Thể loại mạt thế, cường cường, abo, không có dị năng Đây là một tâc phẩm mới được edit gần đây với nội dung khá hay. Vẫn đề tài mạt thế mình vốn là fan của thể loại này nhưng không sử dụng hay khai phá dị năng mà thuần sử dụng vũ khí. Thêm cả yếu tố ABO làm phụ trợ khiến mình không thể không note vào list yêu thích của bản thân. Bước vào đầu, lời tựa đã gây cho mình tò mò khi tác giả trích từ Kinh Thánh ““Thượng đế từ bi, người chào đón linh hồn mới đi vào cõi vĩnh hằng, nơi của ánh sáng, niềm vui của bầu trời do các thánh đồ cùng sáng tạo lên; Khi chúa Jesus ngự xuống lần nữa, những kẻ đã chết trong Đức Kitô nhất định sẽ đội mồ sống dậy đầu tiên, có được cuộc sống bất diệt.” Sau đó không dài dòng thêm nữa, tác giả trực tiếp miêu tả cảnh tận thế xảy đến với loài người. Và những người mạnh mẽ gan dạ mới có cơ hội tự giành lấy sự sống của mình. Nói về cốt truyện, ưu điểm thể hiện ở việc tác giả chăm chút cho nội dung. Các cảnh hành động miêu tả tỉ mĩ và khá đã mắt có lẽ cũng phải nhờ đến công lao của bạn dịch giả nữa. Bên cạnh đó là sự cố gắng thêm thắt các tình tiết mới nhằm khiến Bất tử giả khác đi một chút so với những bộ tiểu thuyết đam mỹ khác. Tuy nhiên khá đáng tiếc về cách kết thúc. Đoạn kết theo mình thì hơi chóng vánh so với đoạn đầu quá hoành tráng và công phu. Điểm kết sáng nhưng không thỏa mãn. Boss cuối bị tiêu diệt không làm mình cảm thấy “đã”. Về nhân vật chính, yếu tố ABO từ đầu chỉ là phụ trợ không được triển khai sâu. Nếu phát triển và đẩy cao trào cũng như nhấn mạnh sẽ khiến tác phẩm trở nên đặc sắc hơn. Với mình, Bất tử giả của hiện tại vẫn còn khoảng trống để có thể bổ sung và chăm chút. Nhưng dù sao về mặt bằng chung, nội dung của nó vẫn không chê đi đâu được. Về cách sắp xếp cấu tứ ý tưởng được đầu tư và trình bày rõ ràng. Tình tiết có tăng có giảm hợp lý, các pha hành động miêu tả rõ và hay. Điều này chắc chắn sẽ lôi kéo người đọc đến giây cuối cùng. Và nó cũng là điều khiến mình đánh giá cao tác phẩm. Về hình tượng nhân vật, tuy không mới nhưng vẫn có nét đặc sắc riêng. Ban đầu Tư Nam là người lạnh lùng ít nói và cậu không tin tưởng một ai. Nhưng sau đó khi gặp đồng đội và Chu Nhung, rõ ràng đã có những hướng chuyển biến tốt đẹp hơn trong tâm thức. Việc hợp tác chiến đấu là một định mức để xác định Tư Nam dần có niềm tin trở lại vào con người. Trong này, Tư Nam đặc biệt ỷ lại Chu Nhung. Theo nguyên tắc khi A đánh dấu O, A sẽ chi phối đến tâm tư tình cảm của O. Từ trước lúc đánh dấu, Chu Nhung đã đối xử với Tư Nam có phần nhỉnh hơn so với các đồng chí khác. Chưa kể hai người còn một cố sự nho nhỏ dễ thương mà về sau Chu Nhung mới vô tình biết được. Về sau, đoạn thân phận của Tư Nam mình quả thật không thích lắm vì nó thật sự chưa quá mới lạ với mình. Nhưng bỏ qua phần đó, việc cả đội luôn cùng nhau chiến đấu mới thật sự làm mình mãn nhãn. Nói sơ về anh chàng Alpha Chu Nhung này một chút. Với ngoại hình sáng và có khí chất bản lĩnh của lãnh đạo, Chu Nhung dễ dàng có được sự tín phục của đồng đội. Họ chấp hành mệnh lệnh của Chu Nhung một cách tuyệt đối, ít khi nghi ngờ và luôn tin tưởng vào đội trưởng của mình. Chu Nhung có phần khác biệt hơn so với cách các tác giả miêu tả về một anh quân nhân trầm tính lạnh lùng. Chu Nhung ngược lạc là người có cá tính sôi nổi và miệng lưỡi hơn người. Nói không ngoa, Chu Nhung có thể được xem như là một cây hài trong Bất tử giả. Tình yêu của Chu Nhung và Tư Nam với mình là một phần rất nhỏ trong câu chuyện. Cách hai người cùng sóng vai chiến đấu ngược lại để lại cho mình ấn tượng còn cao hơn cả cách hai người yêu nhau và bên nhau. Đến đoạn cuối, màn cầu hôn giá như ấn tượng độc đáo hơn thì sẽ tốt biết mấy. Ví dụ một màn cầu hôn đậm chất quân nhân như việc Chu Nhung và Tư Nam so đấu tay đôi, ai chiến thắng sẽ được quyền cầu hôn đối phương chẳng hạn. Nhưng dù sao nói đi cũng vẫn phải nói lại. Các nhân vật đã hoàn thành khá tốt vai trò của mình trong câu chuyện này. Việc đặt các tình huống và tháo gỡ tình huống của tác giả đã phần nào làm mình cảm thấy hài lòng. Một điểm sáng nữa chính là việc tác giả đã viết đến một tương lai tươi sáng và giải mã bệnh dịch cho toàn cầu. Loài người vẫn còn có thể hi vọng vào tương lai. Và sống để phát triển tương lai đó. Với Bất tử giả, mình thật sự không biết nói gì hơn ngoài việc chỉ có thể giới thiệu sơ lược về nó. Những hồi hộp, căng thẳng và nghẹt thở của các pha hành động thì mình nghĩ người đọc tự cảm nhận sẽ tốt hơn là việc mình ngồi đây viết lan man dài dòng. Vậy nên hãy đọc thử nếu chưa đọc vì biết đâu Bất tử giả cũng sẽ trở thành một trong những bộ đam yêu thích như mình thì sao? *** Trước hết mình muốn nhấn mạnh rằng mọi người hãy đọc bộ này ngay điiiii, truyện quá là tuyệt vời luôn. Truyện lấy bối cảnh tận thế, ABO nhưng không có sinh tử, thụ là Omega nhưng tuyệt không yếu đuối, phải nói ẻm trâu bò y như siêu nhân mới đúng = Đặc điểm của thể loại ABO nổi bật nhất qua việc A-O vẫn bị hấp dẫn bởi chất dẫn dụ của nhau và so với Beta thì zombie cũng đặc biệt bị hấp dẫn nhất bởi A và O. Để dễ hiểu thì có thể nói thế này, nếu có một đàn zombie tấn công thì nếu mục tiêu giữa B và A chúng nhất định sẽ bị hấp dẫn bởi máu của A nhiều hơn, nhưng nếu trong lúc này có một O chảy máu thì mục tiêu của chúng sẽ tức khắc chuyển dời. Nhân vật chính của truyện là Tư Nam, một O con lai có cha mẹ là những nhà nghiên cứu virus thiên tài, từ bé cậu đã được mẹ tiêm cho đủ thứ kháng thể, để rồi cậu có thể miễn dịch với virus pandora – tác nhân gây ra nạn zombie và có sức khỏe, tốc độ, khả năng phục hồi vượt trội gấp bội so với người thường. Từ bé cậu đã bị huấn luyện như một công cụ chỉ biết tiêu diệt zombie, nếu trong lúc huấn luyện ấy cậu bị cắn thì sẽ bị trừng phạt bằng cách giật điện. Quá khứ của cậu gắn liền với những đau đớn do điện giật, với những giết chóc tàn khốc. Nhận thấy lý tưởng điên cuồng của nơi mình vẫn bán mạng, cậu lựa chọn phản bội, mang theo kháng thể trở về cố quốc, chỉ định đích danh Chu Nhung – chàng Alpha 10 năm trước từng bị cậu lừa tình’ là người tới đón mình. Đáng tiếc máy bay rơi, virus zombie bùng nổ, cậu lại bị chấn động não mà mất trí nhớ, thế nhưng một O đơn độc như cậu lại vẫn thuận theo duyên phận mà cứu nhóm bộ đội 118 do Chu Nhung làm đội trưởng. Cả đôi bên đều tiêm thuốc để che giấu mình là A và O, ngụy trang bản thân thành những Beta. Họ gặp nhau giữa rừng zombie, kề vai chiến đấu, dần hiểu nhau và yêu nhau. Một Tư Nam “cô độc, phản xã hội, nguy hiểm” là thế vậy mà cậu có thể tự rạch tay mình để hút zombie cứu đồng đội, có thể bất chấp nguy hiểm một mình xông vào rừng zombie, có thể tự dâng máu mình để người khác nghiên cứu kháng thể. Tất cả những thay đổi ấy hẳn phải nhờ ơn Chu Nhung. Chu Nhung là dạng công trong đam mỹ mà mình chết mê chết mệt, y là gã bộ đội cao lớn, rắn rỏi, đáng tin, thế nhưng vẻ ngoài của y lại cà lơ phất phơ như một tên lưu manh, chỉ cần mở miệng thì phun ra những câu đảm bảo không phì cười thì cũng mất sạch cái hình tượng quân nhân đẹp trai rạng ngời trong một nốt nhạc = Tuy y là kiểu người mà trong hoàn cảnh nguy hiểm, cam go nhất vẫn có thể tung những bình luận khó đỡ nhưng về năng lực, chiến thuật và đặc biệt là tinh thần của một người lính thì chỉ có thể dùng từ tuyệt vời để miêu tả. Mình đã đọc một vài bộ truyện viết về sự tha hóa của con người khi kỉ cương, luật pháp sụp đổ bởi tận thế, thì ở đây tượng đài anh hùng được Hoài Thượng xây dựng quá đỗi cao đẹp. Họ mang trên mình sứ mệnh bảo vệ người dân, quyết không bỏ rơi bất kì ai, tin tưởng và vô cùng kiên định vào lý tưởng, vào nhà nước mà họ luôn muốn xây dựng. Tư Nam cũng có lúc đáng yêu lắm, cậu chỉ thích ăn đồ ngọt và cũng cần lượng đường lớn để nuôi cơ thể, thế nên lúc nào cũng thấy cậu trộm ăn kẹo, mật, hay khi phải cho em bé mới sinh bình sữa bột thì nuối tiếc ngập tràn trong mắt. Chu Nhung lưu manh là vậy nhưng cũng cưng chiều Tư Tiểu Nam hết mực, lúc nào trong túi cũng cất giữ kẹo cho Tư Nam. Khi thần trí Tư Nam bị kích thích mà lạc mất thì chính y cũng đơn độc tìm kiếm trong suốt 48h giữa một thành phố cả triệu zombie. Tình yêu trong truyện không phải điểm nhấn chính, nhưng bạn sẽ không bao giờ thấy thiếu vắng nó bởi trong từng hành động, trong từng câu nói của đôi bên đều thể hiện tình cảm của mình, không sến súa - có chút bỉ bựa - nhưng lại vô cùng dễ thương. Điều đáng tiếc nhất ở truyện có lẽ là cái kết quá rập khuôn, đơn giản như những bộ phim mà chúng ta thường thấy, không hề dở nhưng mình cứ muốn nó dài hơn, đặc sắc hơn so với nội dung vừa hấp dẫn, vừa gay cấn xuyên suốt cả câu chuyện. Mình không muốn rv quá chi tiết nội dung bởi thật lòng muốn mọi người tự trải nghiệm cái hay của câu chữ, cái lưu manh mặt dày lầy lội của sói xám Chu Nhung, cái vẻ cô độc như một con thú hoang nhưng cũng ngoan ngoãn như mèo nhỏ của Tư Nam, cái lầy lội, hài hước, đáng yêu, chân thành, đồng đội, hy sinh của bộ đội 118 và của quân đội trong “Người bất tử”. Tóm lại là hãy đọc ngay điiii, nếu trúng mìn trúng lôi trúng zombie gì gì đó thì cứ quay về đây có mình chịu trách nhiệm = Ngày 10/6, sau khi chứng kiến lực lượng chức năng lần lượt đưa 3 thi thể nạn nhân ra khỏi ngôi nhà bị cháy, người dân trong hẻm thuộc đường Nguyễn Thiện Thuật phường Lộc Thọ, TP Nha Trang vẫn chưa hết bàng hoàng, bởi mới hôm qua, họ còn tới đây mua hàng, trò chuyện với những người trong nhà. Hiện trường vụ cháy nhà ở TP Nha Trang khiến 3 người tử vong. Ảnh Xuân Ngọc Mặc chiếc áo thun còn quện mùi khói, ông Nguyễn Văn Nghĩa 57 tuổi, Tổ trưởng Tổ dân phố 9, sống gần hiện trường vụ cháy bần thần khi nhớ lại thời điểm xảy ra hỏa hoạn. Ông Nghĩa kể, lúc hơn 0h ngày 10/6, vợ chồng ông vừa chợp mắt ngủ thì giật mình khi ngửi thấy mùi khét. Ông ra ngoài kiểm tra thì phát hiện vụ cháy cách đó chừng 50m, lửa đỏ bốc lên bên trong ngôi nhà là tiệm tạp hóa. Ngôi nhà cách mặt đường Nguyễn Thiện Thuật chưa đầy 100m. Ngọn lửa bao trùm, lan ra hai căn nhà kế bên. Khói đen bốc cao hàng chục mét. Nhiều người chạy nháo nhào, hoảng loạn. Ông Nguyễn Văn Nghĩa kể lại giây phút cả khu phố tìm cách dập lửa, cứu người. Ảnh Xuân Ngọc Vốn có nhiều năm làm bộ phận kỹ thuật trong khách sạn, ông Nghĩa bình tĩnh báo tin cháy tới cơ quan chức năng rồi hét lên thất thanh, gọi cả xóm thức giấc. Các gia đình trong hẻm lao đến tìm cách ứng cứu. Lúc này, căn nhà xảy ra cháy lại khóa trái, mọi người phá khóa nhưng không thành. Họ cố gắng dùng xô, chậu hắt nước vào nhà song lửa không giảm. Họ cũng sử dụng gần chục bình chữa cháy mini để dập lửa nhưng không hiệu quả. “Lửa mỗi lúc lại to hơn, tỏa hơi nóng hừng hực ra ngoài. Bên trong thì có dấu hiệu của người bị kẹt”, ông Nghĩa rưng rưng nói. Nhiều tài sản bị cháy rụi sau vụ cháy. Ảnh Xuân Ngọc Nỗ lực cứu hàng xóm kẹt trong đám cháy “Lần đầu tiên trong khu phố có cháy lớn như thế. Đời tôi chưa khi nào chứng kiến cảnh thảm thương như vậy", ông Hoàng Văn Hải 46 tuổi, bảo vệ dân phố, người tham gia dập lửa ngậm ngùi chia sẻ. Nhà ông Hải khá gần hiện trường vụ cháy. Rạng sáng nay, ông đang ngủ thì nghe tiếng la hét cháy nhà. Ông vội chạy tới tham gia vào đoàn người chữa cháy. Tuy nhiên, nỗ lực chữa cháy của mọi người bất thành vì lửa đỏ rực, khói tỏa mù mịt, các vật dụng, xe máy chứa xăng càng khiến đám cháy bùng lên dữ dội. Ông Hoàng Văn Hải nhớ lại giây phút ngôi nhà chìm trong biển lửa. Ảnh Xuân Ngọc Theo ông Hải, khi đám cháy bùng lên có nhiều người mắc kẹt bên trong. Một đôi vợ chồng leo lên nóc nhà rồi qua mái tôn kế bên thoát khỏi đám cháy. Biết trong nhà còn người chưa thoát ra, mọi người la hét, tìm đủ cách để cứu các nạn nhân. “Tuy nhiên, lửa chặn ngay cửa chính nên không ai có thể xông vào bên trong cứu người. Mọi thứ diễn ra quá nhanh và cảnh tượng khi đó nhốn nháo, hỗn loạn", ông Hải rầu rĩ nói. Một số người sống gần hiện trường cho hay, vợ chồng chủ tiệm tạp hóa thuê ngôi nhà trên để ở và buôn bán. Vợ chồng này hiền lành, sống hòa đồng với xung quanh nên ai cũng quý. Cảnh sát giương thang cứu người. Phòng Cảnh sát PCCC và CNCH - Công an tỉnh Khánh Hòa đã điều động nhiều xe chữa cháy cùng 30 chiến sĩ đến hiện trường dập lửa. Cảnh sát mặc đồ bảo hộ phun nước tứ phía cô lập đám cháy. Tốp khác nhanh chóng giương thang lên cứu 6 người mắc kẹt trên tầng cao. Sau khi khống chế được đám cháy, lực lượng chức năng tìm thấy 3 thi thể gồm người đàn ông 70 tuổi và hai trẻ em xác định là ông cháu. Thi thể nạn nhân sau đó được đưa ra khỏi hiện trường, chuyển về nhà xác Bệnh viện Đa khoa tỉnh Khánh Hòa. Người dân trong khu phố dựng thùng quyên góp để chia sẻ với gia đình nạn nhân. Ảnh Xuân Ngọc UBND TP Nha Trang và chính quyền địa phương đã hỏi thăm, động viên người nhà của nạn nhân. Tổ dân phố cũng dựng thùng quyên góp, kêu gọi hỗ trợ, chia sẻ với gia đình nạn nhân sau hỏa hoạn. Thông tin truyện Người Bất Tử Tác giả Đánh giá từ 0 lượt Đám bạn bè đồng đội cùng quần chúng zombie kêu gào đòi ăn. “Khi chúa Jesus ngự xuống lần nữa, những kẻ đã chết trong Đức Kitô nhất định sẽ đội mồ sống dậy đầu tiên.” – Trích 《Thư thứ nhất gửi tín hữu Thêxalônica 416》 Nạn virut Zombie bùng nổ vào năm 2019, chỉ trong một thời gian ngắn đã càn quét hết tất cả trên mặt tin tức đều bị gián đoạn, điện nước thì bị cắt không còn dùng được, hóa chất thì tràn lan còn nhà máy hạt nhân thì phát hỏa bốc cháy. Giáo đường nổ ầm một tiếng rồi sụp xuống, ngọn lửa hóa thành hai màu trắng đen, bay lên vòm trời âm u. Tiếng gào khóc thảm tiêu tan vào hư vô, cơn gió mang tro cốt cuốn đi, tỏa đến khắp các nẻo hoang phố trở thành vùng đất của địa ngục. Tư Nam/Noah Chong là một Omega cực kỳ mạnh mẽ, đi ngược lại định kiến Omega phải yếu đuối. Quá trình trưởng thành của Tư Nam ảnh hưởng rất lớn đến tính cách của hắn, ác liệt và tàn nhẫn. Nhưng Tư Nam còn có một mặt ấm áp quan tâm, và được bộc lộ khi gặp đội 118, nhất là Chu Nhung. Chu Nhung cứ hay bày ra vẻ mặt cười cười nói nói lưu manh dù là vỏ bọc. Vài người còn lại trong đội 118 đều đáng yêu. Lauren thì là biến thái, yêu ích kỷ đáng sợ, đúng chuẩn phản diện. Truyện đánh đấm rất đã. Không phấn hồng tình yêu, không sủng ngọt, nhưng đủ thực tế, đủ ấm áp. Truyện là một quyển mạt thế đáng đọc. Danh sách chương Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Chương 20 Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 24 Chương 25 Chương 26 Chương 27 Chương 28 Chương 29 Chương 30 Chương 31 Chương 32 Chương 33 Chương 34 Chương 35 Chương 36 Chương 37 Chương 38 Chương 39 Chương 40 Chương 41 Chương 42 Chương 43 Chương 44 Chương 45 Chương 46 Chương 47 Chương 48 Chương 49 Chương 50

đam mỹ người bất tử